Chúng ta sống với nhau bằng tình yêu thương, quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ lẫn nhau thì đó là Thiên Đàng. Nếu chúng ta chỉ biết nghĩ cho riêng cá nhân mình, chỉ biết ganh ghét, không biết giúp đỡ nhau, thì chẳng khác nào sống trong địa ngục.
Chuyện kể rằng xưa kia có một lão phật gia chuyên làm việc từ thiện, ngài làm việc thiện nhiều đến nỗi được Diêm Vương cho nằm mộng, được Ngưu đầu, Mã diện dẫn đi thăm quan địa ngục.
Đến ranh giới của địa ngục, ông phát hiện tại nơi này mọi người đang cãi nhau chí chóe. Tò mò ông hỏi Ngưu đầu, Mã diện cho ra nhẽ mới hay, vốn dĩ ở địa ngục có một cái bàn lớn nằm cách ly với xung quanh bằng một cái vực sâu thẳm. Phía trên bàn bày rất nhiều món ăn ngon, trong tay mỗi người đều cầm một cái thìa rất dài. Nhưng do thìa quá dài nên không có cách nào lấy được thức ăn rồi đưa vào miệng được, mà dùng tay thì không với được thức ăn. Ai ai cũng đều hí hoáy nghĩ cách đưa thức ăn vào miệng mình với cái thìa dài trong tay. Nguyên nhân cãi nhau cũng chính vì thế mà ra, việc thao tác chiếc thìa quá dài mà va chạm với nhau, không ai ăn được miếng nào nên rất đói.
Theo bước các vị quỷ sai dẫn đường, ông ta lại được lên thăm viếng cõi cực lạc. Nơi đây thật kỳ lạ, tuy quang cảnh nơi vẫn giống như địa ngục, cũng một chiếc bàn lớn nằm giữa vực sâu, với các món ăn ngon bày đầy trên bàn và mọi người cũng được phát những chiếc thìa rất dài. Điểm duy nhất làm không khí nơi đây khác biệt với địa ngục là mọi người ở đây ăn uống với nhau một cách vui vẻ.
Vì sao vậy?
Vì ở nơi đây mọi người đoàn kết dùng chiếc thìa rất dài đó để xúc thức ăn không phải cho riêng cá nhân mình mà họ lấy thức ăn san sẽ cho nhau. Do đó, mọi người đều có thể ăn được, không ai tranh chấp hay gây khó dễ, không khí rất ấm cúng và vui vẻ.
Từ đó… ngài nhận thấy rằng Thiên Đàng và Địa Ngục không có gì khác biệt cả, nó khác nhau bởi vì con người đối nhân xử thế với nhau như thế nào.
Chúng ta sống với nhau bằng tình yêu thương, quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ lẫn nhau thì đó là Thiên Đàng. Nếu chúng ta chỉ biết nghĩ cho riêng cá nhân mình, chỉ biết ganh ghét, không biết giúp đỡ nhau, thì chẳng khác nào sống trong địa ngục.
Vậy qua câu chuyện này, các bạn hãy bắt đầu thay đổi cách sống đi nhé, để chúng ta có thể sống trong Thiên Đàng của tình yêu, của tình người. Các bạn đừng nghĩ mình đang chịu mất mát thiệt thòi, hãy nghĩ và quan tâm cho người khác thì cái các bạn nhận lại còn nhiều hơn có thể nghĩ. Còn khi các bạn cứ tích trữ cho bản thân mà không hề biết chia sẻ, thì các bạn đang mất dần bản tính lương thiện của một con người, các bạn đang lùi dần vào Địa ngục trong sự ích kỷ và hạnh phúc sẽ không bao giờ đến với các bạn như ở Thiên đàng